Theo nguồn blog tam su, kết quả tình yêu sau bốn năm của chúng tôi là một khoảnh khắc chết lặng khi chính mắt tôi nhìn thấy anh vào nhà nghỉ với người bạn gái thân.
Sau bốn năm yêu nhau tưởng không gì chia cắt được, kết quả tình yêu của chúng tôi không phải một đám cưới trong mơ như bạn bè và người thân dự báo mà là một khoảnh khắc chết lặng khi chính mắt tôi nhìn thấy anh vào nhà nghỉ với cô bạn thân.
Tôi và Linh quen nhau thật tình cờ. Linh lái xe cứu thương cho một bệnh viện. Ngày bác tôi bị bệnh viện trả về, tôi mới là cô sinh viên năm nhất ngây thơ và nhiều mộng tưởng. Sự quan tâm ân cần, chu đáo của chàng trai hơn tôi bảy tuổi đã thành một điểm tựa an toàn, vững chãi. Sau này, Linh thổ lộ, sự yếu đuối, non nớt của tôi khiến Linh thấy cần phải dang tay che chở.
Cứ như vậy, tình cảm lớn dần theo năm tháng. Bạn bè lớp đại học của tôi luôn luôn phải ghen tỵ vì sự chăm sóc và tình cảm mà Linh dành cho tôi. Còn Linh cũng tự hào với gia đình, bạn bè vì tôi được đánh giá là cô bé xinh xắn, ngoan ngoãn, đảm đang, khéo léo.
Thấm thoắt bốn năm học qua đi, tôi ra trường và tìm được một công việc ưng ý, ổn định. Gia đình hai bên bàn chuyện cho hai đứa về chung một nhà.
Liên hoan tổng kết cuối năm, Linh rủ tôi cùng đi nhưng trùng ngày liên hoan với công ty tôi nên chúng tôi thống nhất cho nhau tự do một ngày. Tối đó, vào khoảng 23h30', tôi nhận điện thoại của Linh khi vừa từ phòng hát xuống. Linh dặn tôi về nghỉ sớm, giữ gìn sức khỏe để chiều hôm sau qua đón tôi về quê lễ tết bố mẹ và thưa chuyện cưới xin.
Tôi vừa tắt máy thì chiếc xe quen thuộc lướt qua trước mắt – xe của Linh và phía sau, tôi nhận ra Hà – một nữ đồng nghiệp thân thiết của Linh. Tôi trở thành bạn thân với Hà cũng là qua Linh.
Tôi nổ máy đuổi vội theo định trò chuyện đôi ba câu nhưng chợt giật thót khi thấy đôi tay phía sau vòng qua eo người phía trước rất chặt. Tôi đã hy vọng người phía trước là bạn trai của Hà và họ chỉ mượn xe Linh. Xe tôi lùi lại xa dần, khoảng cách chỉ đủ để theo dấu đôi uyên ương phía trước. Rồi họ ngoặt vào một nhà nghỉ ven đường.
Cả đêm đó, tôi thức trắng vì thuê bao của Linh không liên lạc được. Khoảng 10h sáng, điện thoại của Linh vẫn không gọi được. Hôm sau, tôi lấy điện thoại Linh vờ nhắn tin cho Hà bằng một giọng tình tứ, ỡm ờ: "Anh có làm em mệt không?". Chẳng ngờ, tôi cũng nhận một tin nhắn ỡm ờ: "Hôm qua, anh bạo quá đấy".
Anh đã lén lút có quan hệ tình cảm với người khác khi còn đang yêu tôi. Ảnh minh họa |
Cứ thế, những sự thật trần trụi theo từng tin nhắn phơi bày trước mắt tôi. Ngày Linh chậm trễ trong chuyến xe đưa tôi về quê thăm mẹ ốm nặng gần một năm trước là vì bận đưa Hà đi bỏ cái thai trong bụng. Hôm đó, tôi có trách móc thì Linh bảo Linh bị va quệt xe, bị bắt đền. Thương Linh, tôi lại không căn vặn gì nữa.
Ngày sinh nhật tôi cách đây ba tháng, Linh tới rất muộn rồi cáo sốt và về rất sớm. Lý do Linh đưa ra là vì một ca cấp cứu chuyển viện trước đó mà Linh phải đi cả ngày, rất mệt. Nhưng thực tế hôm đó, Hà đã tự tử bất thành vì thêm một lần nữa, Linh bắt Hà bỏ đi cái thai đã hai tháng tuổi.
Họ đã lén lút với nhau như thế hơn một năm ròng. Hai lần, Hà đã phải bỏ đi giọt máu của Linh chỉ vì Linh còn vương vấn nuối tiếc tình cũ là tôi…
Chiều hôm đó, chúng tôi vẫn gặp nhau như đã hẹn nhưng thay vì về quê, tôi đã không tiếc một cái tát trời giáng dành cho Linh. Chưa bao giờ, tôi thấy giọt nước mắt đàn ông lại trở nên hèn hạ đến thế.
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, lòng tự trọng của một đứa con gái lần đầu biết trao gửi niềm tin và yêu thương cho người đàn ông mà mình ngưỡng mộ đã không cho phép tôi bước tiếp con đường có Linh bên cạnh. Tôi không thể sống với những vết gợn trong quá khứ.
Xem thêm: blog tam su
0 nhận xét:
Đăng nhận xét